Có một luận
điệu mà các thế lực thù địch vẫn tuyên truyền, reo rắc trong Nhân dân ta, rằng:
Chế độ một đảng cầm quyền là "cản trở sự phát triển đất nước", là
"mất dân chủ, tự do", là "triệt tiêu động lực phát triển đất
nước".
Đây là một
loại luận điệu hết sức nguy hiểm, bởi nó cố tình đánh đồng giữa vấn đề một đảng
hay đa đảng với vấn đề phát triển. Vậy có phải một đảng thì cản trở, còn đa
đảng thì tạo điều kiện cho sự phát triển đất nước?
Thực tế cho
thấy, sự phát triển của một nước không hoàn toàn phụ thuộc vào việc nước đó có
bao nhiêu đảng chính trị, mà phụ thuộc vào nhiều yếu tố: sản xuất, điều kiện tự
nhiên, tình hình dân số, v.v. Có nước một đảng cầm quyền vẫn bảo đảm dân chủ,
phát triển và giàu có; có nước nhiều đảng cầm quyền vẫn kém phát triển, vẫn mất
dân chủ, vẫn là nước nghèo. Rõ ràng, một đảng không phải là cản trở và nhiều
đảng không phải là cứu cánh cho sự phát triển của đất nước. Dưới góc độ đảng
chính trị, vấn đề thuộc về bản chất của các đảng, lý tưởng mà các đảng theo
đuổi, lợi ích xã hội mà nó đại diện, bảo vệ; uy tín và năng lực tập hợp, liên
kết, lãnh đạo các lực lượng xã hội cùng thực hiện mục tiêu chung của quốc gia -
dân tộc.
Trong điều
kiện một đảng duy nhất cầm quyền, có hai khả năng phải tính đến: Thứ nhất,
một đảng cầm quyền có lợi ích riêng thì đa đảng trong hệ thống chính trị là cần
thiết. Trong trường hợp này, nếu chỉ có một đảng là độc tài; thứ hai, một
đảng không có lợi ích riêng khi cầm quyền, cầm quyền vì lợi ích chung thì đa
đảng dễ gây bè phái, phân tán.
Hiện nay, ở Việt Nam, Đảng Cộng sản Việt Nam là
đảng duy nhất cầm quyền, lãnh đạo chính trị, lãnh đạo Nhà nước và xã hội. Vậy
Đảng Cộng sản Việt Nam đã làm gì để không rơi vào độc tài, cản trở sự phát triển
đất nước? Để làm rõ vấn đề, chúng ta cần nhìn nhận trên các khía cạnh sau: Một
là, bản chất và mục tiêu của Đảng Cộng sản Việt Nam là lãnh đạo đất nước
phát triển. Điều lệ Đảng Cộng sản Việt Nam ghi rõ: “Đảng Cộng sản Việt Nam là
đội tiên phong của giai cấp công nhân, đồng thời là đội tiên phong của nhân dân
lao động và của dân tộc Việt Nam; đại biểu trung thành lợi ích của giai cấp
công nhân, của nhân dân lao động và của dân tộc”. Ngoài lợi ích trên, Đảng Cộng
sản Việt Nam không còn lợi ích nào khác. Hai là, Đảng ta đã tìm ra định
hướng phát triển và trực tiếp lãnh đạo các cuộc cách mạng để phát triển đất
nước. Trong những năm 20 của thế kỷ XX, cách mạng Việt Nam rơi vào bế tắc,
tưởng như không có đường ra. Giữa lúc đen tối ấy, Đảng Cộng sản Việt Nam ra
đời, chỉ ra con đường duy nhất đúng đắn để giải phóng dân tộc. Ba là, đất
nước đạt nhiều thành tựu to lớn và phát triển không ngừng dưới sự lãnh đạo của
Đảng Cộng sản Việt Nam. Qua 35 năm thực hiện đường lối đổi mới do Đảng khởi
xướng và lãnh đạo, với sự nỗ lực của toàn Đảng, toàn dân, toàn quân, đất nước
đã đạt được những thành tựu to lớn, có ý nghĩa lịch sử, phát triển mạnh mẽ,
toàn diện.
Rõ ràng là,
hơn 91 năm, dưới sự lãnh đạo của Ðảng Cộng sản Việt Nam, đất nước ta đã hồi
sinh và không ngừng thay da đổi thịt. Từ một nước thuộc địa nửa phong kiến
nghèo nàn, lạc hậu và không có tên trên bản đồ thế giới đã vươn lên tiến cùng
thời đại, làm rạng danh non sông dòng giống Lạc Hồng. Với những thành tựu to
lớn đã đạt được, cùng với phẩm chất, năng lực, đạo đức và uy tín của mình, sự
tin yêu của nhân dân, chắc chắn rằng: hiện tại và tương lai, sự lãnh đạo của
Ðảng ta vẫn sẽ là sự lựa chọn duy nhất, sự ủy thác tín nhiệm cao nhất của Nhân
dân và Dân tộc dành cho Đảng. Đó là niềm tự hào, là trọng trách lớn lao của
Đảng trước Đất nước, Nhân dân và Dân tộc, đây điều mà không một đảng chính trị
nào khác có được. Vì thế, Đảng Cộng sản Việt Nam quyết không từ bỏ quyền độc
tôn lãnh đạo đất nước và xã hội mà nhân dân đã ủy thác; Nhân dân và Dân tộc
Việt Nam không cần, không chấp nhận đa đảng đối lập như các thế lực thù địch
thường rêu rao./.
BL-H2
0 nhận xét:
Đăng nhận xét