Đề
cương về văn hóa Việt Nam ra đời năm 1943, do đồng chí Tổng Bí thư Trường
Chinh khởi thảo, thể hiện tầm nhìn, tư duy chiến lược của Đảng ta về vị trí,
vai trò, tầm quan trọng của văn hóa trong sự nghiệp cách mạng của Đảng và dân tộc.
Cùng với lập trường, lý luận khoa học mác-xít mới mẻ về văn hóa, bản Đề
cương còn là sự kế thừa và bổ sung hết sức quan trọng tư tưởng Hồ Chí
Minh, Chánh cương vắn tắt, Sách lược vắn tắt, những chủ trương, đường lối và sự
tổng kết thực tiễn lãnh đạo trong lĩnh vực văn hóa của Đảng ta qua các cao trào
đấu tranh cách mạng kể từ sau khi thành lập. Mang sứ mệnh khơi thông những mạch
nguồn của văn hóa dân tộc trong bối cảnh đẩy mạnh cao trào phản đế, phản phong,
tiến tới Tổng khởi nghĩa Tháng Tám năm 1945, bản Đề cương đã tạo ra sự
thống nhất về nhận thức, tư tưởng văn hóa cho nhân dân, nhất là tầng lớp trí thức,
văn nghệ sĩ có tâm huyết, cổ vũ lòng tự hào dân tộc, khích lệ tinh thần dấn
thân cho cách mạng, thật sự trở thành ngọn đuốc soi đường cho sự phát triển nền
văn hóa mới.
Vận
dụng sáng tạo chủ nghĩa Mác - Lê-nin vào thực tiễn cách mạng Việt Nam, bản Đề
cương có cách đặt vấn đề ngắn gọn nhưng đã trình bày rất nổi bật quan điểm
lý luận, thể hiện tầm nhìn xa, trông rộng của một đảng cách mạng về văn hóa khi
Đảng mới chỉ hơn 13 năm tuổi; khẳng định văn hóa luôn sinh tồn và phát triển
trong mối quan hệ biện chứng với kinh tế và chính trị như một quy luật khách
quan của mọi thời đại. Quan điểm “văn hóa là một mặt trận” từ bản Đề cương nêu
ra đã xác lập vị thế đặc biệt của cuộc đấu tranh trên lĩnh vực văn hóa và nhiệm
vụ cần kíp “chống lại văn hóa phát xít phong kiến, thoái bộ, nô dịch, văn hóa
ngu dân và phỉnh dân” trong cuộc đấu tranh của nhân dân Việt Nam chống đế quốc,
phát xít, thực dân và phong kiến tay sai bán nước.
Đề
cương về văn hóa Việt Nam đã khẳng định tầm quan trọng đặc biệt
của nhiệm vụ xây dựng nền văn hóa mới trong toàn bộ sự nghiệp cách mạng Việt
Nam, với nhận thức đúng đắn rằng: sự lãnh đạo của Đảng trên lĩnh vực văn hóa vừa
là một tất yếu chính trị, vừa là một tất yếu khách quan. Cách mạng muốn xây dựng
thành công nền văn hóa mới dứt khoát phải do Đảng tiền phong lãnh đạo. Mặt
khác, có lãnh đạo được phong trào văn hóa, Đảng mới lan tỏa được tư tưởng cách
mạng, tạo nên ảnh hưởng sâu rộng trong xã hội. Việc xây dựng nền văn hóa mới phải
gắn liền với cuộc cách mạng giải phóng dân tộc và sự nghiệp xây dựng chế độ xã
hội chủ nghĩa. Công cuộc cải tạo xã hội, loại bỏ những gì cũ kỹ, lạc hậu, hướng
tới xây dựng một chế độ xã hội mới ưu việt hơn chỉ hoàn thành khi hình thành được
nền văn hóa mới: “Nền văn hóa xã hội chủ nghĩa”.
Nhìn
lại chặng đường 80 năm qua, được thấm nhuần, kết tinh trong những chủ trương,
đường lối của Đảng, được kiểm chứng bằng những thắng lợi vẻ vang trong sự nghiệp
cách mạng của Đảng và dân tộc ta, Đề cương về văn hóa Việt Nam đã tỏa
sáng những giá trị cốt lõi của một văn kiện mang tầm cương lĩnh.
Ra
đời trong thời điểm có tính chất bước ngoặt của lịch sử, bản Đề cương đã
khơi dậy tinh thần yêu nước, thổi bùng lên ngọn lửa quyết tâm của toàn thể dân
tộc Việt Nam theo lời hiệu triệu của Chủ tịch Hồ Chí Minh: “Dù hy sinh lớn tới
đâu, dù phải đốt cháy cả dãy Trường Sơn cũng phải kiên quyết giành cho kỳ được
độc lập dân tộc”, “đem sức ta mà tự giải phóng cho ta”, vùng đứng lên, đập tan
xiềng xích nô lệ, làm nên thắng lợi huy hoàng của cuộc Cách mạng Tháng Tám năm
1945, khai sinh ra nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, nhà nước công nông đầu tiên ở
Đông Nam Á. Với chủ trương văn hóa, nghệ thuật cũng là một mặt trận; văn
nghệ sĩ là chiến sĩ trên mặt trận ấy, Đảng ta đã tập hợp được đông đảo đội ngũ
trí thức, văn nghệ sĩ yêu nước, nhiều người đã từ bỏ con đường “vinh thân, phì
gia” sát cánh cùng mọi tầng lớp nhân dân dấn thân đi theo cách mạng, cống hiến
tâm huyết, tài năng và sức lực của mình cho công cuộc kháng chiến, kiến quốc. Bản Đề
cương đã góp phần hình thành nên những chân lý bất diệt, như: Văn hóa phải
soi đường cho quốc dân đi… văn hóa lãnh đạo quốc dân để thực hiện độc lập, tự
cường và tự chủ, xây dựng một nền văn hóa mới lấy hạnh phúc của đồng bào, của
dân tộc làm cơ sở, “phát triển kinh tế và văn hóa, nhằm không ngừng nâng
cao đời sống của nhân dân”, “Văn hóa là hồn cốt của Dân tộc… Văn
hóa còn thì Dân tộc còn”,... trở thành kim chỉ nam soi đường, dẫn lối cho dân tộc
ta đi qua hai cuộc kháng chiến trường kỳ, vĩ đại và trong công cuộc kiến thiết,
xây dựng nước Việt Nam độc lập, tự do, hạnh phúc sau ngày hòa bình, thống nhất.
Năm
1943, khi bản Đề cương về văn hóa Việt Nam ra đời, dân tộc ta vẫn
chưa giành được độc lập, đất nước ta vẫn chưa có tên trên bản đồ thế giới. Trải
qua 80 năm kiên cường đấu tranh giành độc lập, thống nhất đất nước, xây dựng và
bảo vệ Tổ quốc, đạt được những thành tựu to lớn, có ý nghĩa lịch sử, nước Việt
Nam chúng ta chưa bao giờ có được cơ đồ, tiềm lực, vị thế và uy tín quốc tế như
ngày nay. Trong đó, phải thấy rõ rằng, ở bất cứ một giai đoạn, một thời điểm lịch
sử nào, Đảng ta đều luôn quan tâm đến lĩnh vực văn hóa, luôn kế thừa, phát huy
những luận điểm, nguyên tắc, vấn đề cốt lõi của bản Ðề cương, không ngừng
đổi mới tư duy nhận thức, bổ sung lý luận, hoàn thiện các chủ trương, đường lối
về xây dựng và phát triển văn hóa, con người Việt Nam.
Từ
chỗ chỉ tập trung vào phạm vi ba lĩnh vực trọng yếu của văn hóa nước nhà mà bản Đề
cương nêu ra là tư tưởng, học thuật và nghệ thuật, chúng ta đã đặt ra yêu
cầu mới về xây dựng đồng bộ và toàn diện các yếu tố cấu thành nên nền văn hóa,
các thành tố, các lĩnh vực văn hóa, từ tư tưởng, đạo đức, lối sống đến môi trường
và đời sống văn hóa; từ di sản văn hóa, văn học, nghệ thuật đến thể chế và thiết
chế văn hóa, xây dựng và phát triển hệ giá trị mới của nền văn hóa Việt Nam
tiên tiến, đậm đà bản sắc dân tộc, trên nền tảng của hệ giá trị quốc gia và mục
tiêu phấn đấu vì hòa bình, thống nhất, độc lập, dân giàu, nước mạnh, dân chủ,
công bằng, văn minh, hạnh phúc.
Từ
cách đặt vấn đề về mối quan hệ biện chứng giữa văn hóa với kinh tế và chính trị,
ngày nay, chúng ta đã nhận thức ngày càng sâu sắc rằng, văn hóa là nền tảng
tinh thần của xã hội, là mục tiêu, nguồn lực nội sinh và động lực to lớn để
phát triển nhanh và bền vững đất nước; cần khơi dậy nguồn sức mạnh “mềm” lớn
lao, chuyển hóa các tài nguyên, giá trị văn hóa, các giá trị quốc gia, giá trị
gia đình Việt Nam thành những giá trị phát triển; làm cho văn hóa không chỉ được
đặt ngang hàng mà còn thấm sâu hơn, lan tỏa mạnh hơn trong các lĩnh vực kinh tế,
chính trị và xã hội.
Từ
yêu cầu thực hiện ba nguyên tắc “dân tộc hóa”, “đại chúng hóa”, “khoa học hóa”
trong cuộc vận động văn hóa thời kỳ tiền khởi nghĩa, Ðảng ta đã bổ sung, phát
triển thành những thuộc tính “nhân dân”, “nhân văn” và “dân chủ” của nền văn
hóa, góp phần xử lý hài hòa nhiều mối quan hệ lớn, phức tạp trong thực tiễn
phát triển văn hóa, con người hôm nay, như mối quan hệ giữa bảo tồn và phát triển,
giữa xây và chống, giữa giữ gìn bản sắc dân tộc và đẩy mạnh hội nhập quốc tế,
giữa tính truyền thống và tính hiện đại, giữa văn hóa đại chúng và văn hóa tinh
hoa,...
Càng
nhận thức rõ ý nghĩa quan trọng, tính chất đúng đắn của những luận điểm, nguyên
tắc, đường lối của bản Đề cương, ngày nay, chúng ta càng thấy được sự cần
thiết phải kế thừa và phát huy những giá trị tích cực, tốt đẹp của nền văn hóa
dân tộc, vừa đẩy mạnh giao lưu, tiếp biến, tiếp thu có chọn lọc tinh hoa văn
hóa nhân loại, khẳng định bản sắc và bản lĩnh của dân tộc Việt Nam trong quá
trình hội nhập quốc tế. Khởi nguồn từ tư tưởng “nghệ thuật vị nhân sinh” của bản Đề
cương, ngày nay, Đảng ta đã hình thành quan điểm: phát triển con người phải được
đặt vào vị trí trung tâm và là mục tiêu của quá trình phát triển văn hóa. Nền
văn hóa mà chúng ta đang xây dựng là nền văn hóa của nhân dân, nhân dân vừa là
chủ thể sáng tạo, trao truyền, đồng thời cũng là chủ thể thụ hưởng những giá trị
của nền văn hóa ấy. Một mặt, văn hóa phải hướng mọi sáng tạo, mọi hoạt động phục
vụ đông đảo quần chúng nhân dân; mặt khác, cần phải vun đắp cho những tài năng
văn hóa, nghệ thuật, để có những tác giả với những tác phẩm mang giá trị “đỉnh
cao”; kiên quyết chống lại mọi sự xâm lăng về văn hóa, bài trừ các hình thức
văn hóa lai căng, mê tín, dị đoan, ảnh hưởng xấu đến thuần phong mỹ tục, tăng
cường sức đề kháng, miễn nhiễm với những luận điệu xuyên tạc lịch sử, xuyên tạc
sự nghiệp cách mạng và truyền thống tốt đẹp của dân tộc ta.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét