Lịch sử được
ví như dòng nước, chảy mãi không ngừng, thao thao bất tuyệt. Lịch sử là những
gì đã từng xảy ra trong quá khứ, phải được chép lại, ghi lại cho muôn đời sau.
Do đó, đòi hỏi người cầm bút phải tâm sáng, lòng trong và trung thực, khách
quan. Không ai được phép tô hồng hay bôi đen, đó là điều bất biến!
Phan Thanh Giản ký với Pháp Hòa ước bất bình đẳng năm 1862 (Hòa ước Nhâm Tuất), chính thức dâng 3 tỉnh miền đông Nam Bộ cho Pháp cùng bồi thường chiến phí cho giặc. Năm 1867, Phan Thanh Giản mở thành Vĩnh Long đầu hàng Pháp, tiếp tục dâng thêm 3 tỉnh Tây Nam Bộ cho giặc. Sở dĩ Tự Đức không tru di tam tộc ông ta là vì lúc đó Pháp đã rất mạnh và người Pháp muốn vua tôi nhà Nguyễn “học tập” Phan Thanh Giản, bán nước cho Pháp. Trương Vĩnh Ký dùng cái tài của lão ta để phục vụ, cung phụng Pháp và Vatican. Dành cả đời để phục vụ cho mục đích xâm lược của Pháp, huân chương, mề đay đầy người, nhờ cố vấn cho Pháp đàn áp phong trào Cần Vương mà được vinh thân phì gia...
Phan Thanh Giản,
Trương Vĩnh Ký tội nghiệt chồng chất, cao hơn cả đỉnh Hoàng Liên Sơn, nhảy xuống
biển Đông vạn lần cũng không gột rửa hết tội lỗi. Vinh danh giặc là sự bất
công, tàn ác đối với lịch sử huy hoàng của dân tộc; cả ngày nay và muôn đời
sau! Đảng, Nhà nước ta đã kịp thời tiếp thu ý kiến của nhân dân với tinh thần cầu
thị cao. Tuy nhiên, cần nêu rõ và thu thập thêm tài liệu, chứng cứ để quả quyết
rằng, họ là giặc nước chứ không phải có ơn với nước. Cần loại bỏ vĩnh viễn,
không được phép đặt tên đường, trường...
Chúng ta sẽ
có lỗi với tiền nhân, những người oanh liệt chiến đấu, hy sinh để chống Pháp mà
tiêu biểu là Nguyễn Tri Phương, Hoàng Diệu, Hoàng Hoa Thám, Phan Đình Phùng,
Trương Định, Nguyễn Trung Trực... Sinh thời họ có mối thù “bất cộng đái thiên”
với Phan Thanh Giản, Trương Vĩnh Ký, Hoàng Cao Khải...vì người yêu nước thì
không thể chung trời với những kẻ bán nước. Nếu vinh danh Phan Thanh Giản, Trương
Vĩnh Ký thì dưới cửu tuyền, các anh hùng dân tộc Trương Định, Nguyễn Trung Trực...
không thể nhắm mắt.
Chúng ta sẽ
có lỗi với thế hệ mai sau vì đã mang những kẻ bán nước, làm chó săn, khuyển mã
cho giặc và đặt chúng ngang tầm với các anh hùng dân tộc. Lấy lý do là “dâng
thành đầu hàng để nhân dân bớt đổ máu” của Giản để ca ngợi hắn ta. Vậy xin hỏi
những người có lương tâm, trách nhiệm sẽ trả lời thế nào với hàng triệu con người
đã đứng lên đánh giặc và hy sinh để chống ngoại xâm cứu nước? Nếu giặc đến, ai
cũng chọn giải pháp đầu hàng thì liệu đất nước này có còn giữ được độc lập, tự
do và toàn vẹn lãnh thổ?
Đừng nghe những
tay mang mác giáo sư nhưng trở cờ lòe bịp. Một khi còn giáo dục con cháu về
lòng yêu nước, tự hào dân tộc thì phải xóa bỏ hẳn cái tên Phan Thanh Giản,
Trương Vĩnh Ký. Không thể để “cả đàn sói chồm lên cắn vào lịch sử”. Cái đích ngắm
xa hơn của đám xuyên tạc lịch sử, rửa mặt cho giặc chính là sẽ rửa mặt cho ngụy
quân, ngụy quyền và bè lũ tay sai, bán nước. Nếu để chúng thành công thì cái họa
mà Liên Xô gặp phải trước đây sẽ chẳng xa đâu. Người không biết lo xa, ắt họa đến
gần. Hãy tỉnh táo và lý trí hơn để xây dựng và bảo vệ tổ quốc./.
CĐT-H4
0 nhận xét:
Đăng nhận xét