Vào những tháng cuối năm thường có nhiều
đoàn cấp trên đến kiểm tra cấp dưới. Thời bao cấp, nhiều người dân và một bộ phận
cán bộ, nhân viên cấp dưới cảm thấy ám ảnh khi nghe tin có đoàn kiểm tra cấp
trên đến địa phương, cơ sở mình. Bởi, mỗi khi cấp trên đến kiểm tra, cấp dưới
không chỉ lo lắng ngày đêm chuẩn bị văn bản báo cáo cho “ra môn ra khoai” mà
còn phải nháo nhào chạy đi chạy lại lo ăn ở chu đáo cho thượng cấp. Trong tâm
lý của cấp dưới, nếu không ứng xử mặn mà, hậu hĩnh khi cấp trên đến kiểm tra
thì nguy cơ bị “vạch lá tìm sâu”, khui ra khuyết điểm nhiều hơn ưu điểm là nhãn
tiền. Thế nên, trong dân gian mới truyền tai nhau bài thơ trào phúng nghe mà ai
oán: “Bộ về, thì tỉnh mổ trâu/ Tỉnh lên, bộ hỏi đi đâu thế này?/ Tỉnh về, thì
huyện giết cầy/ Huyện lên, tỉnh hỏi chú mày đấy a?/ Huyện về, thì xã thịt gà/
Xã lên, huyện hỏi bỏ nhà đi đâu?”.
Xã hội văn minh lên từng ngày, những năm gần
đây, công tác kiểm tra của cấp trên đối với cấp dưới ngày càng đi vào nền nếp,
thực chất hơn. Nhiều nơi, cấp dưới cũng không còn tâm lý quá lo ngại, sợ sệt
khi cấp trên đến kiểm tra, bởi ai nấy đều hiểu rằng, một trong những chức năng
cơ bản của hoạt động lãnh đạo, quản lý là công tác kiểm tra. Không có công tác
kiểm tra thì hoạt động lãnh đạo, quản lý sẽ không hiệu lực, hiệu quả, thậm chí
bị vô hiệu hóa. Kiểm tra-vì thế được coi là chế độ, công việc bình thường trong
hoạt động lãnh đạo, quản lý.
Tuy nhiên, không hẳn mọi nơi, mọi chuyện về
hoạt động kiểm tra đều sáng rõ như ban ngày. Những khúc quanh, góc khuất, nốt
trầm trong công tác kiểm tra vẫn là điều khiến dư luận xã hội chưa hết băn
khoăn, trăn trở. Điều đáng quan ngại của hoạt động kiểm tra ở một số nơi hiện
nay là rơi vào bệnh hình thức.
Sự hình thức trong hoạt động kiểm tra có vẻ
như làm lợi cả đôi đường, tức là cấp trên kiểm tra thì được tiếng là bao dung,
độ lượng, sẻ chia với cấp dưới, không làm mất lòng cấp dưới; còn cấp bị kiểm
tra thì cảm thấy “mát lòng mát dạ” vì cấp trên đã “giơ cao đánh khẽ”, khuyết điểm
ít bị khui ra, sai phạm ít bị đụng tới. Nhưng hậu quả là hiệu lực, hiệu quả của
công tác kiểm tra bị giảm sút, thậm chí bị tê liệt; phẩm chất trung thực, tinh
thần liêm chính của tổ chức/cá nhân có thẩm quyền kiểm tra bị nhạt phai, thậm
chí vẩn đục; còn tổ chức/cá nhân bị kiểm tra thì sinh ra chủ quan, tự mãn và
cũng từ đó có thể tự đưa mình trượt dài trên con đường thoái hóa, biến chất.
Nói thế để thấy, nếu còn bệnh hình thức trong hoạt động kiểm tra thì đây chính
là một trong những tác nhân làm mọt ruỗng văn hóa chính trị, lung lay đạo đức
công vụ từ gốc rễ./.
NVN-BC
0 nhận xét:
Đăng nhận xét