Nhận
thức sâu sắc ý nghĩa chiến lược của việc xây dựng văn hóa và thúc đẩy sự phát
triển, phồn vinh của nền văn hóa trong thời kỳ quá độ lên chủ nghĩa xã hội ở Việt
Nam, tại Hội nghị văn hóa toàn quốc (tháng 11-2021), Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng
nhấn mạnh, cấp ủy và chính quyền các cấp phải nhận thức sâu sắc và quán triệt đầy
đủ các quan điểm, tư tưởng chỉ đạo của Đảng về văn hóa, trên cơ sở đó, xây dựng
các chương trình, kế hoạch thực hiện, huy động tối đa các nguồn lực để phát triển
văn hóa; khắc phục tư tưởng “duy kinh tế”, chỉ tập trung nguồn lực cho phát triển
kinh tế mà ít quan tâm đến phát triển văn hóa; phải quán triệt nghiêm túc quan
điểm “văn hóa phải được đặt ngang hàng với kinh tế, chính trị, xã hội”. Có thể
nói, trong thế giới ngày nay, khi văn hóa, kinh tế, chính trị hòa quyện với
nhau, thì vị trí, vai trò của từng thành tố trong quá trình xây dựng, tích lũy
và phát triển sức mạnh toàn diện của dân tộc ngày càng trở nên nổi bật. Đây
là sự phản ánh nhạy bén và nắm bắt chính xác những xu hướng và đặc điểm mới sự
phát triển của các quốc gia trên thế giới trong thời đại thông tin, đồng thời
là sự khái quát mới trong nhận thức của Đảng ta về văn hóa.
Trong
bối cảnh toàn cầu hóa kinh tế hiện nay, sự phát triển tổng thể sức mạnh quốc
gia và khả năng phục hồi kinh tế của một quốc gia ngày càng phụ thuộc vào sức mạnh
mềm văn hóa của quốc gia đó. Để thúc đẩy sự phát triển đồng bộ nền kinh tế,
không chỉ cần tiến hành cải cách hệ thống kinh tế tương ứng, mà còn phải nâng
cao năng lực cạnh tranh về văn hóa nói riêng, sức mạnh văn hóa nói chung. Đây
là sự lựa chọn tất yếu để thúc đẩy sự phát triển chung của nền kinh tế, xã hội
và con người. Trong đó, vai trò của văn hóa đối với việc thúc đẩy, hướng dẫn
và hỗ trợ phát triển kinh tế ngày càng rõ nét, như nhà xã hội học, kinh tế học
Max Weber từng khẳng định: Chúng ta nên lý giải vai trò của văn hóa từ những yếu
tố quyết định đến sự thịnh vượng của nền kinh tế; sở dĩ các nước phương Đông và
phương Tây quyết định lựa chọn con đường phát triển khác nhau là do các yếu tố
đặc điểm văn hóa truyền thống không giống nhau; trong quá trình phát triển của
nền kinh tế - xã hội nói chung đó, văn hóa có vai trò giúp chúng ta khai mở những
cách nhìn mới.
Công
nghiệp văn hóa “đang là xu thế lớn và quan trọng trong chính sách văn hóa của
các nước trên thế giới”. Từ đó, cần có những giải pháp tạo điều kiện, môi trường
thuận lợi về mặt cơ chế, chính sách và kinh doanh để phát triển các ngành công
nghiệp văn hóa, thể hiện chủ trương gắn kết phát triển văn hóa và phát triển
kinh tế. Đặc biệt, ngày 8-9-2016, Thủ tướng Chính phủ đã ban hành Quyết định số
1755/QĐ-TTg, phê duyệt Chiến lược phát triển các ngành công nghiệp văn hóa
Việt Nam đến năm 2020, tầm nhìn đến năm 2030, tạo khung chính sách tương đối
thuận lợi để các ngành công nghiệp văn hóa có khả năng khai thác và chuyển hóa
hiệu quả các thành tố sức mạnh mềm văn hóa nằm trong các trụ cột tài nguyên văn
hóa thành sức thu hút, hấp dẫn văn hóa thông qua các sản phẩm và dịch vụ văn
hóa.
Nhận
thức rõ tầm quan trọng của văn hóa, Đại hội XIII của Đảng nhấn mạnh vai trò động
lực của văn hóa trong phát triển kinh tế: “Gắn kết chặt chẽ, hài hòa giữa phát
triển kinh tế với phát triển văn hóa và thực hiện tiến bộ, công bằng xã hội,
nâng cao đời sống nhân dân. Xây dựng, phát huy yếu tố văn hóa để thực sự là đột
phá phát triển kinh tế - xã hội, hội nhập quốc tế” và “Phát triển toàn diện,
đồng bộ các lĩnh vực văn hóa, môi trường văn hóa, đời sống văn hóa phong phú,
đa dạng, văn minh, lành mạnh; vừa tiếp thu tinh hoa văn hóa của nhân loại để văn
hóa thực sự là nền tảng tinh thần, nguồn lực nội sinh và động lực đột phá cho
phát triển kinh tế - xã hội và hội nhập quốc tế”.
Có
thể nói, sức mạnh văn hóa là kết quả của sự gắn kết, hướng dẫn, truyền cảm hứng
và tạo động lực bởi các yếu tố văn hóa khác nhau trong việc thúc đẩy sự phát
triển nền kinh tế, xã hội và con người nói chung. Trong thời đại ngày nay,
sức mạnh văn hóa cũng như năng lực cạnh tranh về văn hóa của các quốc gia chủ yếu
thể hiện ở ba khía cạnh sau:
Một
là, khả năng đổi mới văn hóa. So với đổi mới trên các lĩnh vực khác, đổi mới
văn hóa có ý nghĩa đặc biệt hơn, trong đó sáng tạo là “lẽ sống” của văn hóa; sản
phẩm văn hóa có cạnh tranh được hay không phụ thuộc chủ yếu vào năng lực đổi mới
văn hóa.
Hai
là, gia tăng hàm lượng công nghệ của công nghiệp văn hóa. Sự phát triển của các
ngành công nghiệp văn hóa là kết hợp giữa công nghệ, thị trường và văn hóa. Sự
cạnh tranh trong công nghiệp văn hóa ngày càng biểu hiện rõ ở cạnh tranh về sức
mạnh công nghệ. Chỉ bằng cách phát triển mạnh mẽ công nghệ cao và các ngành
liên quan, thúc đẩy sự kết hợp của các ngành công nghiệp văn hóa và công nghệ
thông tin, công nghệ cao mới có thể nâng cao năng lực cạnh tranh của các ngành
công nghiệp văn hóa nói riêng và sức mạnh văn hóa dân tộc nói chung.
Ba
là, nguồn nhân lực chất lượng cao. Việc thúc đẩy đổi mới văn hóa, ứng dụng công
nghệ cao để phát triển các ngành công nghiệp văn hóa không thể tách rời nguồn
nhân lực chất lượng cao. Vì vậy, điểm cơ bản của nâng cao năng lực cạnh tranh về
văn hóa và tăng sức mạnh văn hóa dân tộc nằm ở việc xây dựng một nguồn nhân lực
thực sự có chất lượng cho sự phát triển của các ngành công nghiệp văn hóa.
Với
sự phát triển của khoa học, công nghệ và kinh tế, văn hóa đã thâm nhập vào mọi
lĩnh vực của đời sống xã hội; hội nhập kinh tế và văn hóa trở thành xu thế
trong sự phát triển xã hội ngày nay. Nhờ đó, lợi ích kinh tế, xã hội do văn hóa
tạo ra ngày càng cao. Trong những năm gần đây, ở nước ta, không chỉ phát triển
kinh tế mới cần đến sự hỗ trợ của văn hóa, mà bản thân công nghiệp văn hóa đã bắt
đầu trở thành một bộ phận của nền kinh tế, với những đóng góp ngày càng rõ
nét. Sự phụ thuộc và thúc đẩy lẫn nhau của văn hóa và kinh tế làm cho sự
phát triển của văn hóa và kinh tế thể hiện một xu hướng hội nhập rõ
ràng. Sự phát triển của một số quốc gia, nhất là các nước lớn, như Mỹ,
Trung Quốc, Nhật Bản... đã cho thấy năng lực cạnh tranh về văn hóa là một trong
những thành tố quan trọng trong năng lực cạnh tranh toàn diện của quốc
gia. Vì vậy, nâng cao năng lực cạnh tranh của một quốc gia không chỉ là
nâng cao năng lực tăng trưởng của kinh tế, mà còn phải nâng cao năng lực phát
triển tổng thể của kinh tế, xã hội, văn hóa, đặc biệt là nâng cao năng lực cạnh
tranh về văn hóa của quốc gia đó; và Việt Nam không phải là ngoại lệ.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét