Xuyên tạc, bôi đen về giá
trị, ý nghĩa lịch sử Cách mạng Tháng Tám và Quốc khánh 2/9 của dân tộc Việt Nam
vốn là chiêu bài “truyền thống” của các thế lực xấu, cứ đến dịp lại khui lên kiểu
“bình cũ, rượu mới”. Song, có những luận điệu ngay từ cách đặt vấn đề đến lý giải
cho thấy sự ngô nghê của người viết, dường như họ cố tình không nhìn thấy gì cả,
không nghe thấy gì cả, cứ phết lên đó gam màu càng đen, càng xám là được, bất
chấp sự thể ra làm sao.
Chẳng hạn, bài viết trên
trang mạng của tổ chức Việt Tân đặt câu hỏi khôi hài “Ngày 2/9 nên gọi là ngày
gì?”. Bằng việc đưa ra những hiện tượng tiêu cực trong xã hội rồi người viết đả
kích rằng “dân chỉ là bầy cừu làm thuê mà không hề có một tổ chức nào bảo vệ”;
“đừng nhìn dân như một bầy cá thể yếu ớt”! Trong một bài viết khác về suy ngẫm
ngày 2/9, cũng bằng việc phân tích kiểu đánh tráo khái niệm, bản chất, dẫn dắt
với những lý lẽ sai lệch, người viết đả kích “vậy sau khi giành được chính quyền,
chính quyền đó có về tay nhân dân không?”! Thậm chí, bài viết này còn xuyên tạc
rằng: “Đến ngày hôm nay, nhân dân Việt Nam chẳng có một quyền gì”! Từ đó, đánh
lái thành “cuộc cách mạng giành chính quyền về tay nhân dân, hơn 70 năm qua vẫn
chưa xong”…
Đọc những câu chữ trên
cho thấy rõ tư duy của những người cố tình viết lấy được, nói lấy được, kiểu
như đã nhận đặt bài của tổ chức, cá nhân nào đó, cầm “xèng” rồi thì phải “trả
bài” sao cho càng lộng ngôn, càng xuyên tạc, miệt thị cay độc càng có tiền.
Cổ suý tư tưởng chống phá
nói trên, một số mạng hải ngoại phân tích kiểu râu ông cắm cằm bà, tiếp cận các
vụ án, vụ việc tham nhũng, tiêu cực hiện nay trong bộ máy cơ quan Đảng, Nhà nước
rồi phán rằng, hiện thực đất nước là “gam màu xám xịt”. Họ cho rằng, 78 năm sau
Quốc khánh 2/9/1945, Việt Nam vẫn trì trệ, lạc hậu vì “sự bảo thủ của Đảng”,
coi Việt Nam “cũng chẳng có vị thế gì” trên bản đồ quốc tế, thậm chí còn cho rằng,
ngày nay các nước không muốn kết bạn với Việt Nam vì “sợ cộng sản”! Rõ ràng, với
cái cách xảo biện như thế, một mặt cho thấy động cơ chống phá đến cùng của một
số cá nhân, tổ chức, song cũng phơi bày sự thật là họ cũng đã “hết cách”, xoay
đi xoay lại chỉ bài vở cũ, kiểu như “cứ rượu xong là chửi”!
Chúng ta cần cảnh giác và
thấy rằng:
Thứ nhất, về ý nghĩa, bản
chất của Cách mạng Tháng Tám, Quốc khánh 2/9, bất cứ nhìn từ góc độ nào cũng phải
tôn trọng sự thật khách quan của lịch sử và điều này đã được sử sách nước ta
cũng như thế giới ghi nhận. Với Cách mạng Tháng Tám, chính quyền về tay nhân
dân, nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa - Nhà nước công nông đầu tiên ở Đông Nam Á
ra đời, nhân dân Việt Nam từ thân phận nô lệ trở thành người dân của một nước độc
lập, làm chủ vận mệnh của mình. Nước Việt Nam từ một nước thuộc địa nửa phong
kiến trở thành một nước độc lập, tự do và dân chủ. Từ đây, đất nước, xã hội và
con người Việt Nam bước vào kỷ nguyên mới - kỷ nguyên độc lập dân tộc gắn liền
với CNXH.
Thứ hai, từ thành quả của
Cách mạng Tháng Tám, nước Việt Nam đã phấn đấu, đạt được những thành tựu hết sức
to lớn. Hiện thực đó được thể hiện bằng bức tranh sống động trong giai đoạn đổi
mới hiện nay, điều mặc nhiên ai cũng thấy rõ. Các quyền con người được khẳng định
trong Hiến pháp và cụ thể hoá từ thực tiễn và chính người dân ghi nhận, hưởng
thụ, không thể bôi lem, biến tấu kiểu “đến ngày hôm nay, nhân dân Việt Nam chẳng
có một quyền gì”!
Thứ ba, vị thế Việt Nam
trên trường quốc tế và quốc tế đánh giá, coi Việt Nam như thế nào, hãy để sự thật
khách quan lên tiếng, không thể tẩy trắng kiểu “không có vị trí gì”!
Với những thành tựu to lớn,
sự nghiệp và cơ đồ của Việt Nam như hiện nay cùng với sự tham gia chủ động,
tích cực và có trách nhiệm của Việt Nam trên trường quốc tế đã cho thấy một Việt
Nam tự tin, sẵn sàng gánh vác nhiều trọng trách quốc tế vì hòa bình và phát triển
bền vững. Đó là hiện thực khách quan, do quốc tế ghi nhận, đánh giá chứ không
phải tự mình nói về mình. Vậy mà vẫn có những thành phần viết, nói theo kiểu
không nghe, không biết, không thấy thì đủ hiểu động cơ của họ như thế nào.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét