Vai trò, vị trí lãnh đạo, cầm quyền của Đảng Cộng sản Việt Nam là sự lựa
chọn tất yếu của lịch sử. Thực tiễn quá trình xây dựng và bảo vệ Tổ quốc khẳng
định, sự lãnh đạo của Đảng là nhân tố có ý nghĩa quyết định đối với mọi thắng lợi
của cách mạng Việt Nam.
Tuy nhiên, các thế lực thù
địch, cơ hội chính trị, phản động lại luôn tức tối, điên cuồng gia tăng các
hoạt chống phá, xuyên tạc hòng làm lung lạc về nhận thức, niềm tin của nhân dân
đối với vai trò, vị trí lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam đối với Nhà nước và
xã hội. Từ đó, chúng tập trung lực lượng, đẩy mạnh hoạt động chống phá hòng làm
thay đổi chế độ chính trị, xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng. Đây là âm mưu thâm
độc và nguy hiểm cần được nhận diện, đấu tranh, phản bác trong công tác tư tưởng
hiện nay. Những luận điệu này tập trung ở những điểm sau đây:
Một là, các đối tượng xuyên tạc, phủ nhận nền tảng tư tưởng của chủ
nghĩa Mác-Lênin, phủ nhận về vị trí, vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt
Nam. Chúng cho rằng học thuyết Mác - Lênin là một “lý thuyết suông” về CNXH
không tưởng, rằng sự sụp đổ của CNXH ở
Đông Âu, Liên Xô và trên toàn thế giới là một tất yếu. Tầm thường hóa, phủ định
tư tưởng Hồ Chí Minh; cố tình xuyên tạc Hồ Chí Minh du nhập chủ nghĩa Mác -
Lênin với học thuyết đấu tranh giai cấp là nguyên nhân gây ra cảnh “huynh đệ
tương tàn, nồi da nấu thịt” trước đây, làm đất nước nghèo nàn, lạc hậu, là
không phù hợp với Việt Nam và cần loại bỏ. Nhưng, có một sự thật hiển nhiên mà
chúng cố tình phủ nhận đó là việc thừa nhận và lựa chọn sự lãnh đạo, cầm quyền
của Đảng Cộng sản Việt Nam là sự lựa chọn của lịch sử dân tộc. Thực tiễn cách mạng
Việt Nam đã chứng minh, chỉ đến khi Nguyễn Ái Quốc tìm ra con đường cách mạng
vô sản của chủ nghĩa Mác - Lênin, sự ra đời, lãnh đạo, đoàn kết, tập hợp lực lượng
của Đảng đã dẫn dắt dân tộc ta đi từ thắng lợi này đến thắng lợi khác, đem lại
vị thế, cơ đồ đất nước như ngày hôm nay. Không thể nói chủ nghĩa Mác - Lênin là
sai lầm ý thức hệ, sai lầm lịch sử như luận điệu chống phá của các
thế lực thù địch.
Hai là, các thế lực thù địch
luôn rêu rao, kích động và quả quyết rằng Đảng ta đã và đang tham nhũng quyền
lãnh đạo, cai trị đất nước, chuyên quyền, độc đoán.
Lại một lần nữa chúng cố tình không thấy, để rồi cố tình phủ nhận một
thực tiễn sinh động đó là chính là Đảng Cộng sản Việt Nam chứ không phải là,
không thể là một ai khác đã chèo lái con thuyền cách mạng vượt qua bao giông tố,
thác ghềnh, đưa dân tộc Việt Nam tới những thắng lợi hiển hách, thống nhất non
sông đất nước, mang lại độc lập cho dân tộc. Vi thế mà Hiến pháp nước Cộng hoà
XHCN Việt Nam đã trang trọng quy định: “Đảng Cộng sản Việt Nam - Đội tiên phong
của giai cấp công nhân, đồng thời là đội tiên phong của Nhân dân lao động và của
dân tộc Việt Nam, đại biểu trung thành lợi ích của giai cấp công nhân, nhân dân
lao động và của cả dân tộc, lấy chủ nghĩa Mác - Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh
làm nền tảng tư tưởng, là lực lượng lãnh đạo Nhà nước và xã hội” “Đảng Cộng sản
Việt Nam gắn bó mật thiết với Nhân dân, phục vụ nhân dân, chịu sự giám sát của
nhân dân, chịu trách nhiệm trước nhân dân về những quyết định của mình. Các tổ
chức của Đảng và đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam hoạt động trong khuôn khổ Hiến
pháp và pháp luật”.
Vậy mà chúng vẫn rêu rao “trong thể chế chính trị ở Việt Nam, Đảng đứng
trên Hiến pháp, tham nhũng quyền lãnh đạo, và bám giữ quyền cai trị đất nước; một
thể chế độc đảng là chuyên quyền, độc đoán”. Rõ ràng, luận điệu này không gì
khác ngoài mưu đồ nhằm mục đích phá hoại, lật đổ vai trò lãnh đạo của Đảng cộng
sản Việt Nam.
Ba là, chúng thường núp dưới các chiêu bài dạng kiến nghị, đóng góp phải
“đổi mới chính trị”, nhưng thực chất là thực hiện thể chế đa nguyên chính trị,
đa đảng đối lập.
Chúng ta thấy rằng, đòi đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập nằm trong
âm mưu thực hiện “diễn biến hòa bình” mà mục tiêu cuối cùng là xóa bỏ vai trò
lãnh đạo của Đảng, thay đổi thể chế chính trị, hướng lái cách mạng Việt Nam
theo con đường tư bản chủ nghĩa. Từ đó, chúng đòi hỏi phải thực hiện xóa bỏ
ngay Điều 4 của Hiến pháp. Thực chất luận điệu này là tạo điều kiện, tiền đề
cho việc ra đời và công khai hóa, hợp pháp hóa các tổ chức chính trị đối lập,
tiến tới thủ tiêu sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam.
Lịch sử diễn ra tại Liên Xô
và các nước XHCN Đông Âu đã chỉ ra bài học xương máu, chứng minh rõ âm mưu, ý đồ
thâm độc này. Do vậy, bảo vệ vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam, không
chấp nhận đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập, không để hình thành tổ chức
chính trị đối lập, đối trọng với Đảng và Nhà nước là yêu cầu có tính nguyên tắc.
Tổng kết 35 năm đổi mới, Đại hội XIII của Đảng đánh giá: “Đất nước ta
đã đạt được những thành tựu to lớn, có ý nghĩa lịch sử trên con đường xây dựng
CNXH và bảo vệ Tổ quốc XHCN”. Có được những thành tựu trên đây là do Đảng ta có
đường lối đổi mới đúng đắn, sáng tạo, phù hợp lợi ích và nguyện vọng của nhân
dân, được nhân dân tin tưởng, kiên định, đấu tranh, hy sinh, thực hiện con đường
độc lập dân tộc gắn liền với CNXH, vì mục tiêu “dân giàu, nước mạnh, dân chủ,
công bằng, văn mình” mà Đảng lựa chọn. Thành quả đó không chỉ là kết quả của ý
Đảng hợp với lòng dân mà còn khẳng định sức sống kì diệu của Đảng cộng sản Việt
Nam trong lòng dân tộc Việt Nam. Hiện thực sinh động đó như ánh hào quang tỏa
sáng đẩy lùi, xóa tan bóng đen của các tư tưởng cực đoan thù địch mà chúng rắp
tâm chống phá chúng ta bấy lâu nay.
Đ.B.C.H2
0 nhận xét:
Đăng nhận xét