Trên trang blog Đối Thoại tán phát
bài “Hội nghị Thượng đỉnh về thế giới về tự do tôn giáo và niềm tin 2023”, trên
trang facebook Chân Trời Mới Media, đối tượng Diễm Quỳnh tán phát bài “WGAD đề
nghị Việt Nam sửa đổi hoặc xóa bỏ Điều 117 Bộ luật Hình sự”, nội dung xuyên tạc
chính sách tự do tín ngưỡng, tôn giáo của Đảng, Nhà nước ta và tình hình tự do,
dân chủ ở Việt Nam; vu cáo Việt Nam “đàn áp” tôn giáo, “vi phạm” nhân quyền.
Đây là những luận điệu xuyên tạc không mới nhưng vẫn được các thế lực thù địch
thường xuyên sử dụng để chống phá.
Cần khẳng định rằng, tôn trọng quyền
tự do tín ngưỡng, tôn giáo của nhân dân là chủ trương, chính sách nhất quán,
xuyên suốt của Đảng, Nhà nước Việt Nam và được thể chế hóa bằng Hiến pháp, pháp
luật. Đây là một trong những quyền cơ bản của mọi người, được Hiến pháp nước Việt
Nam Dân chủ Cộng hòa trước đây, cũng như Hiến pháp nước Cộng hòa xã hội chủ
nghĩa Việt Nam ngày nay khẳng định trên nguyên tắc hiến định. Cùng với Hiến
pháp năm 2013, việc thông qua Luật Tín ngưỡng, tôn giáo năm 2016 và hai Nghị định
thực thi Luật Tín ngưỡng, tôn giáo đã tạo khuôn khổ pháp lý vững chắc để bảo đảm
tốt hơn quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo cho người dân.
Thế nhưng, do tư tưởng định kiến với
Việt Nam, các thế lực phản động, thù địch ở trong nước và ngoài nước, trong đó
có Ủy ban Tự do tôn giáo quốc tế Mỹ (USCIRF) vẫn bất chấp những thành tựu không
thể phủ nhận của Việt Nam trong nỗ lực bảo đảm quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo
của người dân để xuyên tạc trắng trợn về tình hình tôn giáo tại Việt Nam.
USCIRF vẫn thường xuyên sử dụng thông tin, tài liệu cũ, không chính xác từ các
nhóm, phái tôn giáo chưa được nhà nước công nhận cùng số chức sắc cực đoan bất
mãn với chế độ, định kiến với Đảng, Nhà nước để đưa vào các báo cáo thường niên
về tự do tôn giáo toàn cầu, phê phán việc thực hiện quyền tự do tôn giáo ở Việt
Nam và khuyến nghị Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ đưa Việt Nam vào danh sách các nước cần
theo dõi đặc biệt về tự do tôn giáo. Họ tự cho mình quyền được khuyến khích, cổ
vũ các hoạt động tôn giáo trái pháp luật, không cần xin phép, đăng ký chính quyền,
thúc đẩy các hoạt động “tà đạo, đạo lạ” ở các vùng sâu, vùng xa, gia tăng hoạt
động mê tín dị đoan, trái thuần phong mỹ tục, trái pháp luật, gây bức xúc trong
xã hội và nhân dân. Họ xuyên tạc rằng “cả Hiến pháp và Luật Tín ngưỡng, tôn
giáo của Việt Nam đều có những quy định nhằm hạn chế quyền tự do tôn giáo”. Họ
cho rằng “Luật tín ngưỡng, tôn giáo của Việt Nam bao gồm: các điều khoản mơ hồ
cho phép tự do tôn giáo vì lợi ích an ninh quốc gia và đoàn kết xã hội là “bước
thụt lùi”, “bóp nghẹt tôn giáo” không phù hợp với công ước quốc tế về quyền con
người”. Họ lợi dụng triệt để quan điểm “quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo trong
khuôn khổ pháp luật” để cho rằng “tự do tôn giáo của Việt Nam chỉ là hình thức”.
Họ dựa vào việc các tổ chức đội lốt tôn giáo, có những hoạt động vi phạm pháp
luật bị chính quyền xử lý để vu khống Việt Nam “vi phạm tự do tôn giáo, cấm
đoán tôn giáo, đàn áp tôn giáo”, v.v…
Tuy nhiên, thực tiễn sinh hoạt tôn
giáo ở Việt Nam hoàn toàn khác xa với những nhận định thiếu khách quan, mang
tính định kiến, xuyên tạc trên. Ở Việt Nam, quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo
luôn được pháp luật thừa nhận và thực thi trong thực tế; không có chuyện Nhà nước
hạn chế quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo của người dân và cũng không có chuyện
“đàn áp tôn giáo”. Những năm qua, nhờ có chủ trương, chính sách, pháp luật về
tôn giáo ngày càng được hoàn thiện và được thực hiện nhất quán trong thực tiễn,
đời sống tín ngưỡng, tôn giáo của nhân dân ngày càng phong phú; số lượng chức sắc,
tín đồ, cơ sở thờ tự ngày càng tăng, quan hệ quốc tế ngày càng mở rộng, quyền tự
do tín ngưỡng, tôn giáo của nhân dân ngày càng được đảm bảo tốt hơn. Nếu năm
2003, cả nước có 15 tổ chức thuộc 06 tôn giáo với 17 triệu tín đồ, khoảng
20.000 cơ sở thờ tự, 34.000 chức sắc, 78.000 chức việc, thì năm 2022, Nhà nước
đã công nhận 43 tổ chức thuộc 16 tôn giáo với 26,7 triệu tín đồ, 55.000 chức sắc,
135.000 chức việc, trên 29.000 cơ sở thờ tự, v.v. Nhiều lễ hội lớn trong các
tôn giáo đã thu hút hàng vạn tín đồ nhân dân tham dự, nổi bật. Với quy mô hoạt
động tôn giáo hàng vạn người, chính quyền các cấp đã hỗ trợ các tôn giáo về các
phương án đảm bảo an toàn giao thông, an ninh trật tự, phòng chống cháy nổ, an
toàn vệ sinh thực phẩm để nhân dân được tự do hành lễ, thoả mãn nhu cầu đời sống
tâm linh, v.v.
Công tác đào tạo chức sắc được các
tổ chức tôn giáo đẩy mạnh. Trước năm 1990, cả nước có 06 cơ sở đào tạo tôn
giáo, đến năm 2021 đã tăng lên thành 63 cơ sở đào tạo, mỗi năm có hàng nghìn
người tốt nghiệp; ngoài ra, còn có hàng trăm người đang du học tại nước ngoài.
Nhờ vậy, số chức sắc, nhà tu hành tăng rất nhanh, cơ bản đáp ứng được nhu cầu
hướng dẫn việc đạo cho tín đồ.
Việc in ấn, xuất bản, dịch thuật một
khối lượng lớn kinh sách, đồ dùng việc đạo được các tôn giáo đẩy mạnh trong những
năm qua. Theo báo cáo quốc gia về thực hiện quyền con người ở Việt Nam theo cơ
chế rà soát định kỳ phổ quát (UPR) chu kỳ III (năm 2019), cả nước có hơn 3.000
đầu ấn phẩm tôn giáo được xuất bản với hơn 10 triệu bản in và hàng triệu đĩa
CD, DVD bằng nhiều ngôn ngữ, 12 báo, tạp chí liên quan đến tôn giáo; phần lớn
các tổ chức tôn giáo đều có website riêng.
Công tác xây dựng, sửa chữa, chỉnh
trang cơ sở thờ tự của các tôn giáo cũng được quan tâm đẩy mạnh trong những năm
qua. Để tạo điều kiện thuận lợi cho việc xây dựng cơ sở hoạt động của các tổ chức
tôn giáo, chính quyền các địa phương đã quan tâm giải quyết, cấp đất cho các tổ
chức tôn giáo.
Có thể khẳng định rằng, đời sống
tín ngưỡng, tôn giáo ở Việt Nam những năm qua là rất đa dạng, sôi động và phong
phú. Những thực tiễn kể trên là minh chứng sinh động, rõ nét nhất cho tình hình
tự do tôn giáo ở Việt Nam ngày càng được đảm bảo tốt hơn. Những thành tựu đó
không chỉ nhân dân trong nước, trong đó có tín đồ các tôn giáo ghi nhận, mà còn
được cả cộng đồng quốc tế thừa nhận. Việc Việt Nam lần thứ hai trở thành thành
viên Hội đồng Nhân quyền Liên hợp quốc nhiệm kỳ 2023 - 2025 với số phiếu ủng hộ
của 145/189 nước đã một lần nữa khẳng định quyền con người nói chung, quyền tự
do tín ngưỡng, tôn giáo của người dân ở Việt Nam nói riêng được bảo đảm tốt,
không thể phủ nhận. Do vậy, những nhận định thiếu khách quan, không đúng với thực
tế tình hình tự do tín ngưỡng, tôn giáo ở Việt Nam sẽ không bao giờ có giá trị,
cần phải được vạch trần, phê phán, bác bỏ./.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét