Vừa qua, Dương Quốc Chính có bài viết: “Thế nào là tự do,
dân chủ, và làm thế nào để có tự do ở chế độ toàn trị” trên Bloger của
baotiengdan. Nội dung bài viết cho rằng ở Việt Nam hiện nay đang duy trì chế độ
cộng sản toàn trị dẫn đến triệt tiêu quyền tự do và dân chủ của người dân. Đồng
thời, kêu gọi thiết lập chế độ xã hội dân sự, quyền lập hội,… để bảo đảm quyền
tự do, dân chủ cho nhân dân. Với nhận thức mơ hồ về dân chủ, Dương Quốc Chính
hoàn toàn không hiểu nhưng lại cố tình xuyên tạc tự do, dân chủ ở Việt Nam.
Thứ nhất, về lý luận, tự do là một thuộc tính đặc biệt
chỉ có ở con người có ý thức. Tự do là một giá trị cao quý, là mục tiêu và động
lực của sự phát triển xã hội. Tuy nhiên, tự do có tính tương đối, không bao giờ
có tự do tuyệt đối. Tự do là mục đích tiếp theo, mục đích chính của độc lập. Độc
lập là để có tự do. Độc lập, bản thân nó là sự tự do cho một dân tộc; đồng thời
là để và phải đem lại tự do cho nhân dân, cho từng người. Chủ tịch Hồ Chí Minh
đã từng nói, nếu nước độc lập mà dân không được tự do, hạnh phúc thì độc lập
cũng không có ý nghĩa gì. Và chính Người đã đưa các thành tố “dân chủ” và “tự do”
vào tên gọi của nước Việt Nam mới. Ở Việt Nam, từ khi thành lập cho đến nay,
Nhà nước luôn luôn tôn trọng các quyền tự do cơ bản của công dân, coi đó là
nguyên tắc xây dựng pháp luật của Nhà nước. Nhà nước ta đã ghi nhận các quyền tự
do cơ bản của công dân trong Hiến pháp và pháp luật. Mỗi công dân được quyền tự
mình lựa chọn và thực hiện các quyền tự do cơ bản của mình trong khuôn khổ của
pháp luật. Các quyền con người, quyền tự do của công dân Việt Nam do
pháp luật quy định gồm có: Quyền bình đẳng trước pháp luật, quyền có nơi ở
hợp pháp, quyền tự do cư trú, tự do kinh doanh, tự do đi lại, tự do tín ngưỡng,
tự do ngôn luận và báo chí, tiếp cận thông tin, hội họp, lập hội, biểu
tình, tự do nghiên cứu, sáng tác, tự do lựa chọn nghề nghiệp mưu sinh, tự do
hôn nhân… Trong Nhà nước pháp quyền, một mặt, pháp luật bảo đảm quyền tự do dân
chủ cho công dân nhưng nghiêm cấm lợi dụng các quyền tự do dân chủ để xâm phạm
đến lợi ích của Nhà nước, của nhân dân. Vì vậy, sự luận giải của Dương Quốc
Chính về tự đo, dân chủ chẳng qua là sự lừa bịp, thói dân chủ giả hiệu, không
có trong thực tiễn.
Thứ hai, dân chủ là một phạm trù lịch sử. Theo C. Mác và
Ph.Ăng-ghen, dân chủ là phương tiện tất yếu để con người đạt tới tự do, giải
phóng toàn diện những năng lực vốn có của mỗi cá nhân, tức quyền con người được
bảo đảm và thực hiện đầy đủ. Đặc trưng cơ bản của dân chủ là tất cả các
công dân đều có quyền tham dự đời sống chính trị, quyền lực cao nhất của đất nước
thuộc về đại diện của nhân dân; mọi công dân đều có quyền bình đẳng trước pháp
luật.
Dân chủ ở Việt Nam là dân chủ xã hội chủ nghĩa. Đây là bản
chất của chế độ chính trị do Đảng Cộng sản Việt Nam lãnh đạo, vừa là mục tiêu,
vừa là động lực của sự phát triển đất nước. Nội dung cơ bản của dân chủ xã hội
chủ nghĩa là tất cả quyền lực thuộc về nhân dân. Hiến pháp năm 2013 quy định:
Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam là Nhà nước pháp quyền xã hội chủ
nghĩa của nhân dân, do nhân dân, vì nhân dân. Từ ngày thành lập tới nay, Đảng
ta luôn nhấn mạnh quyền làm chủ của nhân dân. Chủ tịch Hồ Chí Minh khẳng định,
dân chủ có nghĩa “dân là chủ” và “người dân làm chủ”. Dân chủ chính là biểu hiện
quan điểm giá trị cốt lõi của chủ nghĩa xã hội, là nhân tố tạo ra sự ổn định,
phát triển và thịnh vượng. Dân chủ ở Việt Nam được vận hành theo cơ chế “Đảng
lãnh đạo, Nhà nước quản lý, nhân dân làm chủ” bảo đảm tất cả quyền lực Nhà nước
thuộc về nhân dân. Thực hiện đúng đắn, hiệu quả dân chủ trực tiếp, dân chủ đại
diện, đặc biệt là dân chủ ở cơ sở. Thực hiện tốt, có hiệu quả trên thực tế phương
châm “Dân biết, dân bàn, dân làm, dân kiểm tra, dân giám sát, dân thụ hưởng”.
Đây chính là thực tế về tự do, dân chủ ở Việt Nam, được Đảng, Nhà nước và nhân
dân thực hiện; là nguyện vọng, ý chí của dân tộc Việt Nam, không thể có thế lực
nào xuyên tạc được.
Thứ ba, các thế lực thù địch, phản động luôn dối trá
trong nhận thức, mù mờ đánh lận con đen trong cách luận giải về tự do, dân chủ,
cố tình xuyên tạc tự do, dân chủ ở Việt Nam. Mục đích của chúng là xây dựng xã
hội dân sự trở thành tổ chức chính trị đối lập với Đảng, Nhà nước, đòi Nhà nước
chia sẻ quyền lực chính trị cho xã hội dân sự. Lợi dụng xã hội dân sự để gây sức
ép về dân chủ, nhân quyền, can thiệp vào công việc nội bộ của Việt Nam. Tìm
cách liên kết các tổ chức xã hội dân sự để thoát ly sự lãnh đạo của Đảng, sự quản
lý của Nhà nước, hình thành tổ chức chính trị đối lập cùng với các thế lực bên
ngoài tìm cách xâm nhập, tác động, chuyển hóa các tổ chức chính trị, xã hội ở
Việt Nam hòng “phi chính trị hóa” các tổ chức này; tìm cách tiếp xúc, móc nối,
mua chuộc cán bộ, đảng viên trong nội bộ để tuyên truyền, kích động tâm lý bất
mãn với Ðảng và Nhà nước. Xuyên tạc tình hình, đòi xét lại lịch sử, kích động
tư tưởng vô chính phủ… từ đó làm “đổi màu” các tổ chức chính trị, xã hội, các
cơ quan do dân bầu trong hệ thống chính trị. Lợi dụng các tổ chức xã hội dân sự
để tổ chức các hội thảo, tọa đàm, diễn đàn tạo ra tâm lý phản kháng, kích động
quần chúng chống lại chủ trương của Đảng, pháp luật Nhà nước tiến tới xóa bỏ
vai trò của Đảng Cộng sản và lật đổ chế độ xã hội chủ nghĩa ở Việt Nam.
Vì vậy, mọi người dân và cộng đồng mạng cần phải hết sức cảnh
giác và đấu tranh với những chiêu trò xuyên tạc, kích động nhằm chống phá cách
mạng Việt Nam của các thế lực thù địch, phản động nói chung, luận điệu dân chủ
cuội của Dương Quốc Chính nói riêng để bảo vệ những nguyên tắc và giá trị về tự
do, dân chủ ở Việt Nam hiện nay./.
PQQ-H3
0 nhận xét:
Đăng nhận xét