Trong xã hội ta, quyền con người của tất cả mọi
người đều được tôn trọng và bảo đảm, không phân biệt giai cấp, tầng lớp nào,
quá khứ của họ ra sao. Bảo đảm quyền con người ở Việt Nam nằm trong mục tiêu
xây dựng xã hội “dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh”.
Quan
điểm trên, được Chủ tịch Hồ Chí Minh thể hiện bằng bản Tuyên ngôn độc lập bất hủ,
đọc trong ngày khai sinh nước Việt Nam dân chủ cộng hoà: “Tất cả mọi người sinh
ra có quyền bình đẳng, tạo hoá cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được.
Trong những quyền ấy, có quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh
phúc”. Đây là tư tưởng lớn về quyền con người. Từ đây, lần đầu tiên các quyền tự
do cá nhân được Chủ tịch Hồ Chí Minh mở rộng thành quyền dân tộc, đó là độc lập,
thống nhất, toàn vẹn lãnh thổ và quyền dân tộc tự quyết.
Quyền
được sống, quyền được mưu cầu hạnh phúc, tự do, bình đẳng… là những quyền cơ bản
của con người. Các quốc gia trên thế giới nói chung và ở Việt Nam nói riêng hiện
nay luôn đặt vấn đề quyền con người, quyền công dân lên hàng đầu và được quan
tâm đặc biệt trong mọi giai đoạn phát triển. Quyền con người là thành quả phát
triển của lịch sử lâu dài sự nghiệp đấu tranh giải phóng, cải tạo xã hội và cải
tạo thiên nhiên của cả nhân loại. Trong một thế giới đang toàn cầu hoá hiện
nay, quyền con người ở mỗi quốc gia, không kể hoàn cảnh lịch sử, chế độ chính
trị - xã hội, kinh tế và văn hoá đều có những giá trị chung giống nhau, không
thể chia cắt và phụ thuộc lẫn nhau, đó là tính phổ cập của quyền con người. Tuy
nhiên, quyền con người còn mang tính đặc thù dân tộc, khu vực và bối cảnh khác
nhau về chính trị, lịch sử, văn hoá và tôn giáo. Chính từ những đặc điểm này mà
trên thế giới tồn tại nhiều cách hiểu khác nhau về quyền con người.
Quan
điểm về quyền con người của Đảng và Nhà nước ta dựa trên nền tảng tư tưởng của
chủ nghĩa Mác – Lê-nin, tư tưởng Hồ Chí Minh, truyền thống văn hoá dân tộc và
xem xét, chọn lọc những tiêu chuẩn về quyền con người được thế giới thừa nhận rộng
rãi. Quyền con người ở nước ta trước hết là quyền được làm công dân của một nước
độc lập, tự do, quyền được sống bình đẳng và mức sống không ngừng được nâng
cao. Quyền của mỗi người phải gắn với vận mệnh và quyền của cả cộng đồng toàn
dân tộc, với nghĩa vụ xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Quyền con người thống nhất với
quyền dân tộc cơ bản, nhân quyền không được cao hơn chủ quyền. Thực thi quyền
con người phải dựa trên cơ sở ưu tiên bảo vệ quyền dân tộc tự quyết, chủ quyền
quốc gia. Nếu dân tộc không được độc lập, chủ quyền quốc gia không được xác lập
thì không có quyền con người.
Hiện
nay, các thế lực thù địch đang lợi dụng vấn đề “dân chủ”, “nhân quyền”, “tôn
giáo”, “dân tộc” để can thiệp vào công việc nội bộ của nước ta. Chúng không thừa
nhận tính đặc thù của quyền con người, cho rằng quyền con người chỉ là giá trị
chung không phụ thuộc vào pháp luật hay đạo đức của bất kỳ xã hội nào và phải
được áp dụng với những chuẩn mực và phương thức đồng nhất ở mọi quốc gia, không
phân biệt chế độ chính trị, kinh tế, lịch sử và văn hoá. Chúng rêu rao quan điểm
“nhân quyền cao hơn chủ quyền”, tuyệt đối hoá quyền tự do cá nhân, đặc quyền của
cá nhân cao hơn chủ quyền của cộng đồng dân tộc. Vì vậy, chúng ta phải tiếp tục
nêu cao tinh thần cảnh giác, kiên quyết đấu tranh làm thất bại âm mưu “diễn biến
hoà bình” của chúng.
Việc
thúc đẩy và bảo đảm quyền con người ở Việt Nam đã và đang được đại đa số người
dân Việt Nam đồng tình, ủng hộ. Chính sự ổn định chính trị xã hội ở Việt Nam
trong những năm qua là bằng chứng hùng hồn, chứng minh cho việc thực hiện quyền
con người. Và đây, cũng chính là tiền đề thành công của sự nghiệp đổi mới đất
nước đang được nhân dân thừa nhận, Liên Hiệp Quốc và cả thế giới đánh giá cao,
được nhiều nước, trước hết là các nước nghèo, đang phát triển coi là tấm gương
để học tập và làm theo. Chính vì vậy, những giọng điệu lạc lõng xuyên tạc, bóp
méo phản ánh không đúng về tình hình nhân quyền tại Việt Nam của các thế lực
thù địch, những phần tử cơ hội về quyền con người cần đấu tranh, vạch trần và
bác bỏ./.
HVD-H4
0 nhận xét:
Đăng nhận xét