Thái Bá Tân sinh năm 1949 tại Nghệ An. Khi cuộc
kháng chiến chống Mỹ cứu nước đang ở giai đoạn cam go, quyết liệt nhất, lớp lớp
thanh niên Miền Bắc hăng hái tòng quân ra trận thì Tân được Đảng, Nhà nước cử
đi học ở Liên Xô suốt 7 năm (1967-1974). Sau khi về nước, Thái Bá Tân làm nhiều
công việc khác nhau, nhưng chủ yếu là phiên dịch và dạy học. Từng in 70 đầu
sách gồm thơ dịch, truyện ngắn và thơ sáng tác; trong đó có nhiều bài thơ chuyển
thể từ các câu chuyện cổ tích được đông đảo các thế hệ thiếu nhi yêu mến, như:
Hai con dê qua cầu, Con cáo và chùm nho, Rùa và thỏ...
Những năm gần đây, ở tuổi 70, Thái Bá Tân bỗng
dưng trở cờ, sáng tác nhiều bài thơ 5 chữ nói xấu Đảng, chế độ, cán bộ, đảng
viên; tung hô quan điểm cho rằng “CNXH sụp đổ ở Liên Xô và Đông Âu, vì thế Việt
Nam không nên và không thể đi lên CNXH", gây bất bình lớn trong nhân dân.
Quan điểm cho rằng CNXH sụp đổ ở Liên Xô và
Đông Âu, vì thế Việt Nam không nên và không thể đi theo con đường CNXH"
không phải bây giờ mới được các thê lực thù địch và Thái Bá Tân đưa ra, mà luận
điệu đó đã có từ lâu, từ sau khi CNXH ở Liên Xô và Đông Âu sụp đổ. Nhưng từ đó
đến nay, những kẻ chống đối thù địch với
Đảng như Thái Bá Tân vẫn không ngừng rêu rao theo kiểu “mưa dầm thâm lâu” hòng
gây mất lòng tin vào con đường đi lên CNXH trong lòng quần chúng nhân dân.
Sự sụp đổ chế độ xã hội chủ nghĩa (XHCN) ở
Liên Xô và các nước Đông Âu cuối thập niên 80 đầu thập niên 90, mặc dù là một
cơn động đất chính trị lớn của thế kỷ 20 đã ảnh hưởng đối với bức tranh chính
trị toàn thế giới. Các ông trùm chiến lược gia và chính khách của chủ nghĩa tư
bản cũng như các phần tử chống cộng trong và ngoài nước đều hoan hỷ ăn mừng cho
rằng đây là hồi chuông báo tử chủ nghĩa xã hội (CNXH) sẽ diệt vong vào cuối thế
kỷ 20. Nhưng, thực tiễn lịch sử thế giới trong hơn ba mươi năm qua đã và đang
chứng minh điều ngược lại, đó là: Sự sụp đổ ở Liên Xô và các nước Đông Âu kéo
theo thoái trào của phong trào cộng sản và công nhân thế giới là một tổn thất lớn,
nhưng đó là tạm thời chứ không phải tất yếu. CNXH không hề diệt vong.
Các nước XHCN còn lại không những giữ vững trận địa mà còn định hướng
vững vàng cho sự phát triển tiến lên. Từ vùng Trung-Nam Mỹ đã phát sinh phong
trào XHCN kiểu Mỹ Latinh, khởi đầu từ Venezuela rồi lan ra một số nước
khác... và xu thế XHCN đã và sẽ tiếp tục phát triển dưới hình thức
này hay hình thức khác.
Sau khi hệ thống xã hội chủ nghĩa ở Liên Xô và
Đông Âu tan rã vào những năm 1989-1990, Đảng Cộng sản Việt Nam và những người cộng
sản kiên trung đã không chùn bước trên con đường xây dựng chủ nghĩa xã hội. Quá
trình phát triển của Việt Nam, đặc biệt công cuộc đổi mới đất nước
do Đảng ta khởi xướng và lãnh đạo trong 30 năm qua đã thu được những
thành tựu to lớn trên nhiều mặt góp phần. Trải qua hơn ba thập niên đổi mới,
đất nước ta đã đạt được những thành tựu to lớn, có ý nghĩa lịch sử trên con đường
xây dựng và bảo vệ Tổ quốc XHCN, vị thế đất nước được nâng cao và đời
sống của người dân được cải thiện, nâng cao. Không ít quốc gia xem Việt
Nam là tấm gương trong phát triển, xóa đói, giảm nghèo. Chính trong 30 năm đổi
mới, Việt Nam đang trên con đường tiến tới một nền kinh tế công nghiệp hiện đại
theo định hướng xã hội chủ nghĩa. Từ một quốc gia nghèo nàn, lạc hậu về kinh tế
do hậu quả của chiến tranh, Việt Nam đã vươn lên trở thành một trong những nền
kinh tế năng động nhất thế giới và tăng trưởng nhanh nhất khu vực Đông Nam Á với
tốc độ tăng trưởng hằng năm đạt từ 6-8% thời kỳ trước đại dịch COVID-19, cuộc sống
của người dân tốt hơn nhiều, nguồn cung cấp lương thực-thực phẩm được đảm bảo,
giới trẻ có đầy đủ cơ hội tiếp cận giáo dục đào tạo. Việt Nam đã và đang hội nhập
sâu, rộng vào nền kinh tế quốc tế, ký kết nhiều hiệp định song phương và gia nhập
các tổ chức quốc tế như Quỹ Tiền tệ quốc tế (IMF), Ngân hàng thế giới (WB) và gần
đây nhất là Hiệp định Thương mại tự do với Liên minh châu Âu (EVFTA); duy trì
quan hệ hợp tác kinh tế- thương mại với Mỹ, …Việt Nam hoàn toàn không chỉ là
nhà cung cấp nguyên liệu thô mà còn là một địa điểm sản xuất hàng hóa quan trọng
cho các nước EU
Trong khi đó, chính thực trạng phát triển
của thế giới, nhất là ở các nước TBCN cho thấy rõ: mặc dù CNTB đã tận
dụng thành tựu khoa học công nghệ tạo bước phát triển nhất định, tạm
thời khắc phục các hạn chế, và có những sự điều chỉnh để thích nghi,
nhưng CNTB thế giới không thể chứng minh được rằng nó là lực lượng thống trị
toàn cầu và xã hội tư bản là xã hội tốt đẹp cuối cùng của loài người. Ngay giữa
lúc thế giới tư bản chủ nghĩa huênh hoang về sức sống dài lâu của mình, bản
chất của CNTB không hề thay đổi, các mâu thuẫn cơ bản vốn có trong quá
trình phát triển của nó ngày càng bộc lộ gay gắt, không thể điều
hòa. Đó là mâu thuẫn giai cấp, mâu thuẫn cạnh tranh giữa các nước tư
bản và giữa các nước tư bản với các nước đang phát triển dưới tác
động của quy luật giá trị thăng dư và quy luật phát triển không đồng
đều. Tình trạng phân hóa giàu nghèo trong các nước TBCN có chiều
hướng gia tăng, không thể khắc phục; hàng loạt vấn đề mang tính toàn
cầu đặt ra thách thức sự phát triển... CNTB hiện đại cũng đã lâm vào khủng
hoảng cục bộ, rồi đến khủng hoảng toàn diện hơn, kể từ năm 2008 đến nay, vẫn
còn chưa hoàn toàn hồi phục. Chủ nghĩa tư bản thể hiện rõ sự bất lực
trước nhiều vấn đề toàn cầu hiện nay. Hàng loạt các vấn đề toàn
cầu, như biến đổi khí hậu, ô nhiễm môi trường,... chất lượng cuộc
sống của người dân.
Như vậy,
chúng ta hiện đang sống trong giai đoạn thăng trầm của cuộc đấu tranh cách mạng,
sự sụp đổ ở Liên Xô và Đông Âu là sự sụp đổ của một mô hình xây dựng CNXH, chứ
không phải sự sụp đổ của CNXH nói chung, với tư cách là một nấc thang phát triển
của xã hội loài người, theo quan điểm của Chủ nghĩa Mác-Lênin. Bởi vì, sự tan
rã và sụp đổ của CNXH ở Đông Âu và Liên Xô không phát bắt nguồn từ bản chất của
chế độ chính trị XHCN mà sự sụp đổ đó trước hết và chủ yếu là do nguyên nhân chủ
quan của các Đảng Cộng sản trong việc hoạch định đường lối kinh tế, chính trị- xã hội ở các nước đó mang tính chủ quan, duy
ý chí, đã phạm sai lầm nhiều mặt khi tiến hành cải tổ, đặc biệt là sai lầm đã từ
bỏ quyền lãnh đạo cao nhất của Đảng Cộng sản và thực hiện đa nguyên, đa đảng.
Thực tiễn lịch sử thế giới đương đại và quá
trình phát triển của Việt Nam, đặc biệt công cuộc đổi mới đất nước
do Đảng ta khởi xướng và lãnh đạo trong 30 năm qua đã khẳng định sự
lựa chọn con đường đi lên CNXH, bỏ qua chế độ TBCN ở nước ta là hoàn
toàn đúng đắn. Con đường đi đến một xã hội mới- xã hội mà ở đó không còn cảnh
người bóc lột người của Việt Nam dưới sự lãnh đạo của Đảng sẽ nhất định sẽ
thành công dù cho phải trải qua bao chông gai, thách thức.
TVH-H2
0 nhận xét:
Đăng nhận xét