Hiện nay, vấn đề suy thoái về đạo đức lối sống
của đội ngũ cán bộ, đảng viên đang trở thành nguy cơ ảnh hưởng đến sự tồn vong
của Đảng và chế độ. Vấn đề mấu chốt là phải tìm ra được giải pháp hữu hiệu,
kiên trì, tìm khâu đột phá, tạo những cộng hưởng tích cực để làm chuyển biến
tình hình, đẩy tới công tác xây dựng, chỉnh đốn Đảng để Đảng ngang tầm nhiệm
vụ.
Hơn
bao giờ hết, lúc này, nói đi đôi với làm, suy nghĩ và hành động thiết
thực, trách nhiệm trước Đảng, trước dân là một phẩm chất không thể thiếu của
cán bộ, đảng viên. Đảng ta đã có cả chiều dài lịch sử vẻ vang không ai có thể
phủ nhận: Đảng nói, dân hiểu, dân tin, dân làm theo; ý Đảng, lòng dân gặp nhau
cùng hành động. Bác Hồ của chúng ta là một tấm gương sáng ngời về lời nói đi
đôi với việc làm. Vì vậy, hiện nay, học tập tư tưởng, đạo đức, tác phong Hồ Chí
Minh là học cả ba nội dung, nhưng trước hết là học phong cách nói đi đôi với
làm của Bác. Làm cách mạng phải có lý luận cách mạng dẫn đường. Để cứu nước, cứu
dân, Bác Hồ đã phải bôn ba khắp chân trời, góc biển để tìm một con đường lý
luận đúng đắn. Khi đã có lý luận cách mạng, Người đi vào hành động cách mạng,
tổ chức, động viên, tập hợp toàn dân tộc, cả sức mạnh dân tộc và trí tuệ của
thời đại, đoàn kết thành một khối thống nhất, đứng lên làm cách mạng. Sự nghiệp
của Đảng ta đối với dân tộc, trước kia, hiện nay và sau này là đi theo con
đường ấy. Lý luận của chủ nghĩa nhân đạo, giải phóng loài người, đưa con người
lên địa vị làm chủ xã hội phải được thể hiện trong thực tế cuộc sống. Bác Hồ là
nhà lý luận chính trị rất đặc biệt, không phải là lý luận kinh viện, mà là lý
luận thực hành. Theo Người: Học phải đi đôi với hành, lý luận phải gắn với thực
tiễn. Thực tiễn không có lý luận là thực tiễn mù quáng; lý luận không có thực
tiễn là lý luận suông.
Điều
thường thấy trong các tác phẩm, những bài viết và nói, Chủ tịch Hồ Chí Minh rất
ít trích dẫn kinh điển. Nhưng mỗi lời nói, mỗi câu, ý viết ra, cách hành xử,
quan hệ, việc làm của Bác, dù nhỏ nhất, bình thường nhất, đều toát lên sự tổng
hợp trí tuệ uyên bác, vận dụng sáng tạo và toàn bộ nhân cách cao thượng của một
con người. Nhiều thế hệ người Việt Nam, cả dân tộc Việt Nam tôn vinh Chủ tịch
Hồ Chí Minh như một thần tượng vĩ đại của mình, bởi chính Bác đã hiến dâng, hy
sinh cả cuộc đời cho dân tộc; vĩ nhân ấy sống mãi bởi tấm gương hành động. Học
Bác, làm theo Bác, các bậc tiền bối, các thế hệ cha anh chúng ta, dù không có
điều kiện học hành đầy đủ, nhưng với lòng yêu nước thiết tha, thương dân sâu
sắc đã nêu những tấm gương sống, chiến đấu, hy sinh vì dân, vì nước. Nhân dân
tin Đảng, theo Đảng chính vì những tấm gương ấy. Cơ đồ có được ngày nay của đất
nước ta, sự nghiệp cách mạng ngày nay của Đảng ta cũng bắt nguồn từ dân tin
Đảng, dân làm theo Đảng. Vấn đề mấu chốt hiện nay là chúng ta phải làm gì để
dân tin Đảng, dân làm theo Đảng?
Hiện
nay, có không ít cán bộ, đảng viên nói không đi đôi với làm, nói và làm có
những khoảng cách, thậm chí rất cách xa nhau, trái ngược nhau. Cán bộ nói một
đường, làm một nẻo, nói không làm thì dân làm sao hiểu, làm sao tin để làm
theo. Có những người ba hoa trình độ này, chức vụ nọ, nói lý luận thuộc làu
theo sách vở, trích dẫn đủ Đông Tây, kim cổ, chứng minh, so sánh với văn hóa
nước này, văn minh nước kia, nhưng lại không hiểu gì thực tế đang diễn ra trên
đất nước. Họ thật sự là người vô cảm, ngoài cuộc, như ở hành tinh khác đến.
Không ít người tự cho mình cái quyền được nói, “làm những điều tôi nói, không
được nói điều tôi làm”. Không ít người mang danh Đảng để rao giảng, dạy dỗ
người khác bằng những từ đại ngôn, các lời hoa mỹ, nhưng hành động, việc làm
lại trái những nguyên tắc Đảng, thậm chí còn làm ô danh Đảng. Họ đòi quyền “tự
do tư tưởng”, “mở rộng dân chủ”, truyền bá những quan điểm sai trái, đề cao
người này, vùi dập người kia một cách vô lối, không có căn cứ, không đủ chứng
minh. Thực chất, không phải họ thực tâm đóng góp cho Đảng, tôn vinh hay phủ
định người này, người nọ; cái chính là để “đánh bóng”, đề cao chính mình, thậm
chí nói để trốn tránh trách nhiệm, nói để che chắn cho việc làm tội lỗi. Tình
trạng không còn cá biệt trong sinh hoạt Đảng hiện nay, thường xảy ra ba trạng
thái: “Im lặng là vàng”, “một người nói, ít người nghe” và “nói theo chiều,
tâng bốc nhau để tìm lợi ích”. Rất ít tiếng nói thể hiện chính kiến, thái độ
đấu tranh. Nhiều nơi họ sinh hoạt chi bộ dường như không có thảo luận, góp ý;
truyền đạt, phổ biến nghị quyết, chỉ thị, hướng dẫn từ cấp trên cũng “phô tô
sẵn để tiết kiệm lời”; cuối năm kiểm điểm, đánh giá, xếp loại đảng viên cũng
chỉ việc điền vào những khoảng trống để sẵn, tập thể dễ dàng thông qua để cùng
nhau “trong sạch, vững mạnh”,... Đây cũng là điều báo động cho công tác xây
dựng Đảng.
Quy
định số 37-QĐ/TW ngày 25/10/2021 về những điều đảng viên không được làm chỉ
rõ: “không thực hiện trách nhiệm nêu gương; chủ nghĩa cá nhân, cơ hội, vụ lợi;
"tư duy nhiệm kỳ", đoàn kết xuôi chiều, dân chủ hình thức, thấy đúng
không bảo vệ, thấy sai không đấu tranh; độc đoán, chuyên quyền, quan liêu, xa
rời quần chúng”. Nghị quyết Trung ương 4 khóa XII về những biểu hiện suy thoái
cũng chỉ rõ “Nói và viết không đúng với quan điểm, đường lối của Đảng,
chính sách, pháp luật của Nhà nước. Nói không đi đôi với làm; hứa nhiều
làm ít; nói một đường, làm một nẻo; nói trong hội nghị khác, nói ngoài hội nghị
khác; nói và làm không nhất quán giữa khi đương chức với lúc về hưu”. Đây thật
sự là điều cực kỳ nguy hiểm. Đảng lãnh đạo toàn dân bằng đường lối, chủ trương,
Nhà nước quản lý xã hội bằng chính sách, pháp luật. Nhưng mọi chủ trương, đường
lối, chính sách, pháp luật của Đảng và Nhà nước lại được thực hiện thông qua tổ
chức cơ sở đảng, các đoàn thể chính trị-xã hội và đội ngũ cán bộ, đảng viên. Là
cầu nối quan trọng nhất giữa Đảng với dân mà cán bộ, đảng viên nói và làm trái,
nói một đường, làm một nẻo, thì làm sao Đảng lãnh đạo, Nhà nước quản lý được
toàn xã hội; cán bộ, đảng viên còn đâu vai trò gắn bó máu thịt, dẫn dắt toàn
dân. Vì vậy, những vấn đề nêu trên không chỉ là biểu hiện của sự suy thoái về
tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, mà là biểu hiện tập trung nhất, biểu
hiện rõ nhất của “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”.
Để
củng cố lòng tin, nơi nhân dân đặt nhiều kỳ vọng, cùng với mặt trận chống tham
nhũng đang được đẩy lên quyết liệt, Đảng ta quyết tâm tăng cường xây dựng,
chỉnh đốn Đảng, ngăn chặn, đẩy lùi sự suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức,
lối sống, những biểu hiện “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ. Chắc
chắn sẽ là gay go, phức tạp, không thể một sớm, một chiều. Mỗi cán bộ, đảng
viên hãy nêu cao vai trò trách nhiệm bản thân, thực hiện nói đi đôi với làm ở
mọi lúc, mọi nơi, mọi công việc, mọi cương vị chức trách. Với niềm lạc quan qua
nhiều thử thách, được nhân dân đồng tình ủng hộ, chúng ta vững tin vào “cuộc
cách mạng tự thân” sẽ đi đến đích. Công cuộc xây dựng chỉnh đốn đảng sẽ thật sự
hiệu quả, năng lực lãnh đạo, sức chiến đấu của đảng, của đội ngũ đảng viên sẽ
không ngừng nâng cao đáp ứng yêu cầu lãnh đạo, niềm tin của nhân dân vào Đảng
và đội ngũ đảng viên sẽ ngày càng được củng cố vững chắc./.
MD-H1
0 nhận xét:
Đăng nhận xét